Đăng ngày: 13:32 04-04-2011
- Này em, em sợ nhất điều gì?
- Chơi vơi trong những ngày đông lạnh giá…
- Chỉ vậy thôi à?
- Ừ, bây giờ là thế.
Mùa đông lạnh - cái lạnh tê tái, buốt giá tâm hồn.
Mùa đông lạnh làm con người ta thấy cô đơn, trống vắng.
Mùa đông lạnh làm mọi thứ cũng trở nên lạnh lẽo hơn, lòng người băng giá hơn…
Anh lặng im đứng nhìn trân trân về một phía, về một khoảng xa xăm rồi để mình bay bổng, chảy dài theo những suy nghĩ vu vơ nào đó. Em ngẩn ngơ trông theo dáng anh, cái dáng người cao lớn, mạnh mẽ và đầy bản lĩnh. Em muốn nói với anh thật nhiều điều, muốn ôm lấy anh thật chặt, tựa đầu vào ngực anh để lắng nghe nhịp đập nơi con tim anh thổn thức. Em muốn dùng bàn tay nhỏ bé của mình để sưởi ấm đôi bàn tay thô, khô ráp, chai sạn theo thời gian của anh. Em muốn dùng đôi môi để làm tan chảy những vết nứt nẻ đáng ghét trên môi anh, để chúng mình hòa quyện vào nhau, để anh cảm nhận được tình yêu của em dành cho anh và để anh tin tưởng vào một ngày mai tươi sáng, cái kết đẹp cho một câu chuyện tình.
Mình đã có một thời gian dài là bạn và giờ vừa mới bắt đầu chập chững bước những bước đi đầu tiên trên con đường tình yêu ngọt ngào nhưng cũng đầy chông gai, sỏi đá. Em biết anh chưa hoàn toàn tin tưởng vào tình yêu này; đôi khi quá khứ vẫn còn ùa về đè nặng lên vai anh. Tuy anh không hề nói ra nhưng bằng trực giác của mình, em vẫn có thể cảm nhận được khi nhìn vào mắt anh. Em biết anh đã từng có một tình yêu rất đẹp, một quãng thời gian dài hạnh phúc và tưởng chừng như hai người sẽ mãi cùng đi chung một con đường, cùng xây dựng tổ ấm bé xinh của mình. Em cũng hiểu anh đã phải vất vả như thế nào để gượng dậy bước tiếp sau khi cuộc tình ấy tan vỡ và mở rộng cánh cửa trái tim mình thêm một lần nữa để đón nhận em- người con gái đến sau.
Và em cũng nhận ra rằng: anh chưa dành hết trọn vẹn tình yêu cho em.
Có thể anh vẫn còn yêu người trước…
Có thể anh quá khứ vẫn còn ám ảnh anh…
Có thể vết thương lòng quá sâu khiến lòng tin của anh về tình yêu không còn tràn đầy như trước nữa…
Có thể…
Có thể…
Có thể…
Có thể còn nhiều lý do khác nữa mà em chưa kịp nghĩ tới, nhưng em muốn anh biết rằng điều đó không làm em nản chí, không làm em lung lay và không làm em ngừng yêu anh. Anh từng bảo em rằng em không nên hứa hẹn gì nhiều, em chỉ cần nói “em yêu anh” là đủ. Em đã suy nghĩ rất nhiều về câu nói ấy của anh, anh không muốn mình phải hy vọng, tin tưởng vào những lời hứa để rồi lòng tin và sự hy vọng ấy lại làm anh đau, làm anh tổn thương. Với anh giờ này thì lời hứa cũng là lời nói mà lời nói thì gió bay…
Em không biết người trước đã hứa hẹn với anh điều gì, đã thề thốt với anh ra sao để rồi giờ đây làm vết thương lòng trong anh quá lớn, làm anh mất lòng tin vào tương lai về tình yêu thế nào nhưng em muốn anh hãy cho em một cơ hội và tự tin vào quyết định của bản thân mình thêm một lần nữa.
Em không hứa với anh điều gì quá hoa mĩ, bay bổng, viển vông, phi lý nhưng em hứa những lời em nói đều xuất phát từ tâm hồn và trái tim ấm nồng của em.
Em không hứa sẽ yêu anh và ở bên anh mãi mãi nhưng em hứa sẽ yêu anh trọn vẹn như ban đầu, yêu như chưa bao giờ được yêu để mỗi khoảnh khắc ta ở bên nhau là điều kì diệu của cuộc sống.
Em không hứa sẽ không bao giờ nói dối anh nhưng em hứa những lời nói dối ấy sẽ là những lời nói dối vô hại, ngọt ngào và nó sẽ không làm tổn thương anh cũng như tình yêu của chúng mình. Đâu phải lời nói dối nào cũng xấu đúng không anh?
Em không hứa sẽ là một người yêu hoàn hảo nhưng em hứa em sẽ là chính em: cá tính nhưng chừng mực, đanh đá nhưng vẫn dịu hiền, lãng mạn nhưng không quá xa vời hiện thực.
Em không hứa sẽ dành hết trọn vẹn thời gian rảnh cho anh nhưng em hứa sẽ gạt bỏ tất cả để đến bên anh những lúc anh thực sự cần em và em sẽ không bỏ anh lại một mình.
Em không hứa sẽ không nhìn trộm anh khóc nhưng em hứa sẽ không cười cợt, nhạo báng anh. Anh đừng xấu hổ khi phải rơi lệ, đừng cho rằng khóc khiến mình yếu mềm đi, bởi một giọt nước mắt của người đàn ông chân chính hơn hẳn hàng vạn những giọt nước mắt giả tạo khác. Vai em đây, nếu cảm thấy cần anh cứ tựa vào…
…
Em sẽ thực hiện từng lời hứa của mình vào những hoàn cảnh thích hợp. Tin em, tin vào tình yêu của chúng mình anh nhé. Rồi em sẽ sưởi ấm lại cho trái tim anh trở về như phút ban đầu. Hết mùa đông lạnh sẽ là mùa xuân êm dịu, qua ngày mưa trời sẽ lại rạng, hãy để em được xóa tan mọi ưu phiền, u ám trong anh, để ta cũng bước đi trên con đường mà mình đã chọn…
Mùa đông lạnh - cái lạnh tê tái, buốt giá tâm hồn.
Mùa đông lạnh làm con người ta thấy cô đơn, trống vắng.
Mùa đông lạnh làm mọi thứ cũng trở nên lạnh lẽo hơn, lòng người băng giá hơn…
Nhưng mùa đông lạnh cũng chỉ là để con người ta làm cho nhau ấm áp hơn thôi. .
Và anh ơi, đưa tay đây, em chỉ cho đâu là hạnh phúc !
...
P/s : Vậy em ơi,em là ai,em đang ở bên cạnh anh hay em chưa từng xuất hiện trong cuộc đời của anh ? Em có biết là : từng ngày,từng ngày qua trái tim anh đã đau khổ như thế nào không,đến nỗi mà chẳng còn cảm giác gì nữa,vô vị và nhạt ! Đó không phải là thề non hẹn biển với người con gái nào,đơn giản chỉ là thứ tình yêu đơn phương,mối tình đầu tiên,mà chỉ có anh,chỉ anh với những ấn tượng ban đầu về người ấy,thật khó phai ! Anh có được quyền trách em không hả em,sao em không xuất hiện sớm hơn nữa,sao em vô tình đến muộn,để anh phải sống trong những ngày tháng khổ đau,dằn vặt ! Thường phải vùi sâu sự cô đơn bằng men say,những cuộc chơi,nhậu nhoẹt,hát hò,hả em ! Để rồi bất chợt giật mình khi thấy,dù là trong men say,trong khói thuốc,dù là chốn nhộn nhịp đông người,dù đắm mình trong những khúc nhạc bốc lửa đó,anh vẫn cô đơn ! Cố lê bước chân trên con đường,chỉ có mình anh với bóng đêm ! Em hiểu cảm giác của anh lúc đó không ! Sợ,sợ và sợ,sợ mình thành kẻ bụi ấy ! Nhưng tất cả đã qua rồi,anh cũng phải thầm cảm ơn em ý,em không xuất hiện,để anh được thưởng thức thế nào là lang thang với cái màn đêm lạnh lẽo ấy,không một bóng người,để anh tự mình bước đi,không lạc lối ! Người ta bảo rằng,nếu như đã đau khổ,thì phải tận hưởng đến tột cùng của khổ đau và có lẽ anh thật hạnh phúc,được nếm cái mùi vị đó ! Để anh trân trọng bản thân mình hơn ! Anh sẽ mạnh mẽ,sẽ là người để em dựa vào,luôn quan tâm tới em,sẽ cùng anh đi đến tận chân trời bốn bể,đi du lịch và ngắm những dòng sông vào mỗi buổi chiều thu ! Mơ mộng quá em nhỉ ?
Nhưng Em à,anh mong chờ em ! Một ngày nào đó,hãy bước đến bên anh Em nhé !
Đăng ngày: 13:32 04-04-2011
- Này em, em sợ nhất điều gì?
- Chơi vơi trong những ngày đông lạnh giá…
- Chỉ vậy thôi à?
- Ừ, bây giờ là thế.
Mùa đông lạnh - cái lạnh tê tái, buốt giá tâm hồn.
Mùa đông lạnh làm con người ta thấy cô đơn, trống vắng.
Mùa đông lạnh làm mọi thứ cũng trở nên lạnh lẽo hơn, lòng người băng giá hơn…
Anh lặng im đứng nhìn trân trân về một phía, về một khoảng xa xăm rồi để mình bay bổng, chảy dài theo những suy nghĩ vu vơ nào đó. Em ngẩn ngơ trông theo dáng anh, cái dáng người cao lớn, mạnh mẽ và đầy bản lĩnh. Em muốn nói với anh thật nhiều điều, muốn ôm lấy anh thật chặt, tựa đầu vào ngực anh để lắng nghe nhịp đập nơi con tim anh thổn thức. Em muốn dùng bàn tay nhỏ bé của mình để sưởi ấm đôi bàn tay thô, khô ráp, chai sạn theo thời gian của anh. Em muốn dùng đôi môi để làm tan chảy những vết nứt nẻ đáng ghét trên môi anh, để chúng mình hòa quyện vào nhau, để anh cảm nhận được tình yêu của em dành cho anh và để anh tin tưởng vào một ngày mai tươi sáng, cái kết đẹp cho một câu chuyện tình.
Mình đã có một thời gian dài là bạn và giờ vừa mới bắt đầu chập chững bước những bước đi đầu tiên trên con đường tình yêu ngọt ngào nhưng cũng đầy chông gai, sỏi đá. Em biết anh chưa hoàn toàn tin tưởng vào tình yêu này; đôi khi quá khứ vẫn còn ùa về đè nặng lên vai anh. Tuy anh không hề nói ra nhưng bằng trực giác của mình, em vẫn có thể cảm nhận được khi nhìn vào mắt anh. Em biết anh đã từng có một tình yêu rất đẹp, một quãng thời gian dài hạnh phúc và tưởng chừng như hai người sẽ mãi cùng đi chung một con đường, cùng xây dựng tổ ấm bé xinh của mình. Em cũng hiểu anh đã phải vất vả như thế nào để gượng dậy bước tiếp sau khi cuộc tình ấy tan vỡ và mở rộng cánh cửa trái tim mình thêm một lần nữa để đón nhận em- người con gái đến sau.
Và em cũng nhận ra rằng: anh chưa dành hết trọn vẹn tình yêu cho em.
Có thể anh vẫn còn yêu người trước…
Có thể anh quá khứ vẫn còn ám ảnh anh…
Có thể vết thương lòng quá sâu khiến lòng tin của anh về tình yêu không còn tràn đầy như trước nữa…
Có thể…
Có thể…
Có thể…
Có thể còn nhiều lý do khác nữa mà em chưa kịp nghĩ tới, nhưng em muốn anh biết rằng điều đó không làm em nản chí, không làm em lung lay và không làm em ngừng yêu anh. Anh từng bảo em rằng em không nên hứa hẹn gì nhiều, em chỉ cần nói “em yêu anh” là đủ. Em đã suy nghĩ rất nhiều về câu nói ấy của anh, anh không muốn mình phải hy vọng, tin tưởng vào những lời hứa để rồi lòng tin và sự hy vọng ấy lại làm anh đau, làm anh tổn thương. Với anh giờ này thì lời hứa cũng là lời nói mà lời nói thì gió bay…
Em không biết người trước đã hứa hẹn với anh điều gì, đã thề thốt với anh ra sao để rồi giờ đây làm vết thương lòng trong anh quá lớn, làm anh mất lòng tin vào tương lai về tình yêu thế nào nhưng em muốn anh hãy cho em một cơ hội và tự tin vào quyết định của bản thân mình thêm một lần nữa.
Em không hứa với anh điều gì quá hoa mĩ, bay bổng, viển vông, phi lý nhưng em hứa những lời em nói đều xuất phát từ tâm hồn và trái tim ấm nồng của em.
Em không hứa sẽ yêu anh và ở bên anh mãi mãi nhưng em hứa sẽ yêu anh trọn vẹn như ban đầu, yêu như chưa bao giờ được yêu để mỗi khoảnh khắc ta ở bên nhau là điều kì diệu của cuộc sống.
Em không hứa sẽ không bao giờ nói dối anh nhưng em hứa những lời nói dối ấy sẽ là những lời nói dối vô hại, ngọt ngào và nó sẽ không làm tổn thương anh cũng như tình yêu của chúng mình. Đâu phải lời nói dối nào cũng xấu đúng không anh?
Em không hứa sẽ là một người yêu hoàn hảo nhưng em hứa em sẽ là chính em: cá tính nhưng chừng mực, đanh đá nhưng vẫn dịu hiền, lãng mạn nhưng không quá xa vời hiện thực.
Em không hứa sẽ dành hết trọn vẹn thời gian rảnh cho anh nhưng em hứa sẽ gạt bỏ tất cả để đến bên anh những lúc anh thực sự cần em và em sẽ không bỏ anh lại một mình.
Em không hứa sẽ không nhìn trộm anh khóc nhưng em hứa sẽ không cười cợt, nhạo báng anh. Anh đừng xấu hổ khi phải rơi lệ, đừng cho rằng khóc khiến mình yếu mềm đi, bởi một giọt nước mắt của người đàn ông chân chính hơn hẳn hàng vạn những giọt nước mắt giả tạo khác. Vai em đây, nếu cảm thấy cần anh cứ tựa vào…
…
Em sẽ thực hiện từng lời hứa của mình vào những hoàn cảnh thích hợp. Tin em, tin vào tình yêu của chúng mình anh nhé. Rồi em sẽ sưởi ấm lại cho trái tim anh trở về như phút ban đầu. Hết mùa đông lạnh sẽ là mùa xuân êm dịu, qua ngày mưa trời sẽ lại rạng, hãy để em được xóa tan mọi ưu phiền, u ám trong anh, để ta cũng bước đi trên con đường mà mình đã chọn…
Mùa đông lạnh - cái lạnh tê tái, buốt giá tâm hồn.
Mùa đông lạnh làm con người ta thấy cô đơn, trống vắng.
Mùa đông lạnh làm mọi thứ cũng trở nên lạnh lẽo hơn, lòng người băng giá hơn…
Nhưng mùa đông lạnh cũng chỉ là để con người ta làm cho nhau ấm áp hơn thôi. .
Và anh ơi, đưa tay đây, em chỉ cho đâu là hạnh phúc !
...
P/s : Vậy em ơi,em là ai,em đang ở bên cạnh anh hay em chưa từng xuất hiện trong cuộc đời của anh ? Em có biết là : từng ngày,từng ngày qua trái tim anh đã đau khổ như thế nào không,đến nỗi mà chẳng còn cảm giác gì nữa,vô vị và nhạt ! Đó không phải là thề non hẹn biển với người con gái nào,đơn giản chỉ là thứ tình yêu đơn phương,mối tình đầu tiên,mà chỉ có anh,chỉ anh với những ấn tượng ban đầu về người ấy,thật khó phai ! Anh có được quyền trách em không hả em,sao em không xuất hiện sớm hơn nữa,sao em vô tình đến muộn,để anh phải sống trong những ngày tháng khổ đau,dằn vặt ! Thường phải vùi sâu sự cô đơn bằng men say,những cuộc chơi,nhậu nhoẹt,hát hò,hả em ! Để rồi bất chợt giật mình khi thấy,dù là trong men say,trong khói thuốc,dù là chốn nhộn nhịp đông người,dù đắm mình trong những khúc nhạc bốc lửa đó,anh vẫn cô đơn ! Cố lê bước chân trên con đường,chỉ có mình anh với bóng đêm ! Em hiểu cảm giác của anh lúc đó không ! Sợ,sợ và sợ,sợ mình thành kẻ bụi ấy ! Nhưng tất cả đã qua rồi,anh cũng phải thầm cảm ơn em ý,em không xuất hiện,để anh được thưởng thức thế nào là lang thang với cái màn đêm lạnh lẽo ấy,không một bóng người,để anh tự mình bước đi,không lạc lối ! Người ta bảo rằng,nếu như đã đau khổ,thì phải tận hưởng đến tột cùng của khổ đau và có lẽ anh thật hạnh phúc,được nếm cái mùi vị đó ! Để anh trân trọng bản thân mình hơn ! Anh sẽ mạnh mẽ,sẽ là người để em dựa vào,luôn quan tâm tới em,sẽ cùng anh đi đến tận chân trời bốn bể,đi du lịch và ngắm những dòng sông vào mỗi buổi chiều thu ! Mơ mộng quá em nhỉ ?
Nhưng Em à,anh mong chờ em ! Một ngày nào đó,hãy bước đến bên anh Em nhé !
Đăng ngày: 13:32 04-04-2011
- Này em, em sợ nhất điều gì?
- Chơi vơi trong những ngày đông lạnh giá…
- Chỉ vậy thôi à?
- Ừ, bây giờ là thế.
Mùa đông lạnh - cái lạnh tê tái, buốt giá tâm hồn.
Mùa đông lạnh làm con người ta thấy cô đơn, trống vắng.
Mùa đông lạnh làm mọi thứ cũng trở nên lạnh lẽo hơn, lòng người băng giá hơn…
Anh lặng im đứng nhìn trân trân về một phía, về một khoảng xa xăm rồi để mình bay bổng, chảy dài theo những suy nghĩ vu vơ nào đó. Em ngẩn ngơ trông theo dáng anh, cái dáng người cao lớn, mạnh mẽ và đầy bản lĩnh. Em muốn nói với anh thật nhiều điều, muốn ôm lấy anh thật chặt, tựa đầu vào ngực anh để lắng nghe nhịp đập nơi con tim anh thổn thức. Em muốn dùng bàn tay nhỏ bé của mình để sưởi ấm đôi bàn tay thô, khô ráp, chai sạn theo thời gian của anh. Em muốn dùng đôi môi để làm tan chảy những vết nứt nẻ đáng ghét trên môi anh, để chúng mình hòa quyện vào nhau, để anh cảm nhận được tình yêu của em dành cho anh và để anh tin tưởng vào một ngày mai tươi sáng, cái kết đẹp cho một câu chuyện tình.
Mình đã có một thời gian dài là bạn và giờ vừa mới bắt đầu chập chững bước những bước đi đầu tiên trên con đường tình yêu ngọt ngào nhưng cũng đầy chông gai, sỏi đá. Em biết anh chưa hoàn toàn tin tưởng vào tình yêu này; đôi khi quá khứ vẫn còn ùa về đè nặng lên vai anh. Tuy anh không hề nói ra nhưng bằng trực giác của mình, em vẫn có thể cảm nhận được khi nhìn vào mắt anh. Em biết anh đã từng có một tình yêu rất đẹp, một quãng thời gian dài hạnh phúc và tưởng chừng như hai người sẽ mãi cùng đi chung một con đường, cùng xây dựng tổ ấm bé xinh của mình. Em cũng hiểu anh đã phải vất vả như thế nào để gượng dậy bước tiếp sau khi cuộc tình ấy tan vỡ và mở rộng cánh cửa trái tim mình thêm một lần nữa để đón nhận em- người con gái đến sau.
Và em cũng nhận ra rằng: anh chưa dành hết trọn vẹn tình yêu cho em.
Có thể anh vẫn còn yêu người trước…
Có thể anh quá khứ vẫn còn ám ảnh anh…
Có thể vết thương lòng quá sâu khiến lòng tin của anh về tình yêu không còn tràn đầy như trước nữa…
Có thể…
Có thể…
Có thể…
Có thể còn nhiều lý do khác nữa mà em chưa kịp nghĩ tới, nhưng em muốn anh biết rằng điều đó không làm em nản chí, không làm em lung lay và không làm em ngừng yêu anh. Anh từng bảo em rằng em không nên hứa hẹn gì nhiều, em chỉ cần nói “em yêu anh” là đủ. Em đã suy nghĩ rất nhiều về câu nói ấy của anh, anh không muốn mình phải hy vọng, tin tưởng vào những lời hứa để rồi lòng tin và sự hy vọng ấy lại làm anh đau, làm anh tổn thương. Với anh giờ này thì lời hứa cũng là lời nói mà lời nói thì gió bay…
Em không biết người trước đã hứa hẹn với anh điều gì, đã thề thốt với anh ra sao để rồi giờ đây làm vết thương lòng trong anh quá lớn, làm anh mất lòng tin vào tương lai về tình yêu thế nào nhưng em muốn anh hãy cho em một cơ hội và tự tin vào quyết định của bản thân mình thêm một lần nữa.
Em không hứa với anh điều gì quá hoa mĩ, bay bổng, viển vông, phi lý nhưng em hứa những lời em nói đều xuất phát từ tâm hồn và trái tim ấm nồng của em.
Em không hứa sẽ yêu anh và ở bên anh mãi mãi nhưng em hứa sẽ yêu anh trọn vẹn như ban đầu, yêu như chưa bao giờ được yêu để mỗi khoảnh khắc ta ở bên nhau là điều kì diệu của cuộc sống.
Em không hứa sẽ không bao giờ nói dối anh nhưng em hứa những lời nói dối ấy sẽ là những lời nói dối vô hại, ngọt ngào và nó sẽ không làm tổn thương anh cũng như tình yêu của chúng mình. Đâu phải lời nói dối nào cũng xấu đúng không anh?
- Chơi vơi trong những ngày đông lạnh giá…
- Chỉ vậy thôi à?
- Ừ, bây giờ là thế.
Mùa đông lạnh - cái lạnh tê tái, buốt giá tâm hồn.
Mùa đông lạnh làm con người ta thấy cô đơn, trống vắng.
Mùa đông lạnh làm mọi thứ cũng trở nên lạnh lẽo hơn, lòng người băng giá hơn…
Anh lặng im đứng nhìn trân trân về một phía, về một khoảng xa xăm rồi để mình bay bổng, chảy dài theo những suy nghĩ vu vơ nào đó. Em ngẩn ngơ trông theo dáng anh, cái dáng người cao lớn, mạnh mẽ và đầy bản lĩnh. Em muốn nói với anh thật nhiều điều, muốn ôm lấy anh thật chặt, tựa đầu vào ngực anh để lắng nghe nhịp đập nơi con tim anh thổn thức. Em muốn dùng bàn tay nhỏ bé của mình để sưởi ấm đôi bàn tay thô, khô ráp, chai sạn theo thời gian của anh. Em muốn dùng đôi môi để làm tan chảy những vết nứt nẻ đáng ghét trên môi anh, để chúng mình hòa quyện vào nhau, để anh cảm nhận được tình yêu của em dành cho anh và để anh tin tưởng vào một ngày mai tươi sáng, cái kết đẹp cho một câu chuyện tình.
Mình đã có một thời gian dài là bạn và giờ vừa mới bắt đầu chập chững bước những bước đi đầu tiên trên con đường tình yêu ngọt ngào nhưng cũng đầy chông gai, sỏi đá. Em biết anh chưa hoàn toàn tin tưởng vào tình yêu này; đôi khi quá khứ vẫn còn ùa về đè nặng lên vai anh. Tuy anh không hề nói ra nhưng bằng trực giác của mình, em vẫn có thể cảm nhận được khi nhìn vào mắt anh. Em biết anh đã từng có một tình yêu rất đẹp, một quãng thời gian dài hạnh phúc và tưởng chừng như hai người sẽ mãi cùng đi chung một con đường, cùng xây dựng tổ ấm bé xinh của mình. Em cũng hiểu anh đã phải vất vả như thế nào để gượng dậy bước tiếp sau khi cuộc tình ấy tan vỡ và mở rộng cánh cửa trái tim mình thêm một lần nữa để đón nhận em- người con gái đến sau.
Và em cũng nhận ra rằng: anh chưa dành hết trọn vẹn tình yêu cho em.
Có thể anh vẫn còn yêu người trước…
Có thể anh quá khứ vẫn còn ám ảnh anh…
Có thể vết thương lòng quá sâu khiến lòng tin của anh về tình yêu không còn tràn đầy như trước nữa…
Có thể…
Có thể…
Có thể…
Có thể còn nhiều lý do khác nữa mà em chưa kịp nghĩ tới, nhưng em muốn anh biết rằng điều đó không làm em nản chí, không làm em lung lay và không làm em ngừng yêu anh. Anh từng bảo em rằng em không nên hứa hẹn gì nhiều, em chỉ cần nói “em yêu anh” là đủ. Em đã suy nghĩ rất nhiều về câu nói ấy của anh, anh không muốn mình phải hy vọng, tin tưởng vào những lời hứa để rồi lòng tin và sự hy vọng ấy lại làm anh đau, làm anh tổn thương. Với anh giờ này thì lời hứa cũng là lời nói mà lời nói thì gió bay…
Em không biết người trước đã hứa hẹn với anh điều gì, đã thề thốt với anh ra sao để rồi giờ đây làm vết thương lòng trong anh quá lớn, làm anh mất lòng tin vào tương lai về tình yêu thế nào nhưng em muốn anh hãy cho em một cơ hội và tự tin vào quyết định của bản thân mình thêm một lần nữa.
Em không hứa với anh điều gì quá hoa mĩ, bay bổng, viển vông, phi lý nhưng em hứa những lời em nói đều xuất phát từ tâm hồn và trái tim ấm nồng của em.
Em không hứa sẽ yêu anh và ở bên anh mãi mãi nhưng em hứa sẽ yêu anh trọn vẹn như ban đầu, yêu như chưa bao giờ được yêu để mỗi khoảnh khắc ta ở bên nhau là điều kì diệu của cuộc sống.
Em không hứa sẽ không bao giờ nói dối anh nhưng em hứa những lời nói dối ấy sẽ là những lời nói dối vô hại, ngọt ngào và nó sẽ không làm tổn thương anh cũng như tình yêu của chúng mình. Đâu phải lời nói dối nào cũng xấu đúng không anh?
Em không hứa sẽ là một người yêu hoàn hảo nhưng em hứa em sẽ là chính em: cá tính nhưng chừng mực, đanh đá nhưng vẫn dịu hiền, lãng mạn nhưng không quá xa vời hiện thực.
Em không hứa sẽ dành hết trọn vẹn thời gian rảnh cho anh nhưng em hứa sẽ gạt bỏ tất cả để đến bên anh những lúc anh thực sự cần em và em sẽ không bỏ anh lại một mình.
Em không hứa sẽ không nhìn trộm anh khóc nhưng em hứa sẽ không cười cợt, nhạo báng anh. Anh đừng xấu hổ khi phải rơi lệ, đừng cho rằng khóc khiến mình yếu mềm đi, bởi một giọt nước mắt của người đàn ông chân chính hơn hẳn hàng vạn những giọt nước mắt giả tạo khác. Vai em đây, nếu cảm thấy cần anh cứ tựa vào…
…
Em sẽ thực hiện từng lời hứa của mình vào những hoàn cảnh thích hợp. Tin em, tin vào tình yêu của chúng mình anh nhé. Rồi em sẽ sưởi ấm lại cho trái tim anh trở về như phút ban đầu. Hết mùa đông lạnh sẽ là mùa xuân êm dịu, qua ngày mưa trời sẽ lại rạng, hãy để em được xóa tan mọi ưu phiền, u ám trong anh, để ta cũng bước đi trên con đường mà mình đã chọn…
Mùa đông lạnh - cái lạnh tê tái, buốt giá tâm hồn.
Mùa đông lạnh làm con người ta thấy cô đơn, trống vắng.
Mùa đông lạnh làm mọi thứ cũng trở nên lạnh lẽo hơn, lòng người băng giá hơn…
Nhưng mùa đông lạnh cũng chỉ là để con người ta làm cho nhau ấm áp hơn thôi. .
Và anh ơi, đưa tay đây, em chỉ cho đâu là hạnh phúc !
...
P/s : Vậy em ơi,em là ai,em đang ở bên cạnh anh hay em chưa từng xuất hiện trong cuộc đời của anh ? Em có biết là : từng ngày,từng ngày qua trái tim anh đã đau khổ như thế nào không,đến nỗi mà chẳng còn cảm giác gì nữa,vô vị và nhạt ! Đó không phải là thề non hẹn biển với người con gái nào,đơn giản chỉ là thứ tình yêu đơn phương,mối tình đầu tiên,mà chỉ có anh,chỉ anh với những ấn tượng ban đầu về người ấy,thật khó phai ! Anh có được quyền trách em không hả em,sao em không xuất hiện sớm hơn nữa,sao em vô tình đến muộn,để anh phải sống trong những ngày tháng khổ đau,dằn vặt ! Thường phải vùi sâu sự cô đơn bằng men say,những cuộc chơi,nhậu nhoẹt,hát hò,hả em ! Để rồi bất chợt giật mình khi thấy,dù là trong men say,trong khói thuốc,dù là chốn nhộn nhịp đông người,dù đắm mình trong những khúc nhạc bốc lửa đó,anh vẫn cô đơn ! Cố lê bước chân trên con đường,chỉ có mình anh với bóng đêm ! Em hiểu cảm giác của anh lúc đó không ! Sợ,sợ và sợ,sợ mình thành kẻ bụi ấy ! Nhưng tất cả đã qua rồi,anh cũng phải thầm cảm ơn em ý,em không xuất hiện,để anh được thưởng thức thế nào là lang thang với cái màn đêm lạnh lẽo ấy,không một bóng người,để anh tự mình bước đi,không lạc lối ! Người ta bảo rằng,nếu như đã đau khổ,thì phải tận hưởng đến tột cùng của khổ đau và có lẽ anh thật hạnh phúc,được nếm cái mùi vị đó ! Để anh trân trọng bản thân mình hơn ! Anh sẽ mạnh mẽ,sẽ là người để em dựa vào,luôn quan tâm tới em,sẽ cùng anh đi đến tận chân trời bốn bể,đi du lịch và ngắm những dòng sông vào mỗi buổi chiều thu ! Mơ mộng quá em nhỉ ?
Nhưng Em à,anh mong chờ em ! Một ngày nào đó,hãy bước đến bên anh Em nhé !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét